Bảy năm về trước, Sở Thiên quốc hoàng cung.
Trong các vương tử, có lẽ Thái tử y là kẻ mang số phận khắc nghiệt nhất. Là Đại vương tử, mẫu thân là Sở Thiên quốc Hoàng hậu, lại có sự hậu thuẫn hùng mạnh từ thế lực họ ngoại, ngôi vị Thái tử tất nhiên thuộc về y. Xong khi y lên năm, một chén rượu độc đã cướp đi Mẫu hậu hiền từ của y. Cửu tộc của Mẫu hậu, trong một đêm tuyệt diệt. Y còn quá nhỏ để hiểu được thế nào là tranh đấu cung đình, nhưng trước mắt y khi đó, máu chảy thành sông, mẫu hậu, ngoại tổ phụ, đã như thế mà biến mất, mãi mãi.
Thái tử từ đó, đóng chặt tâm tư mình. Trong mắt y luôn là màu đen thăm thẳm. Dùng chính tài năng của mình để nắm giữ ngôi vị, ngày đêm phòng bị để tránh thích khách đến ám sát, mười lăm năm qua y sống thật không dễ dàng.
“Không thể tin tưởng bất kỳ ai, không thể mở lòng với một ai, nếu muốn đoạt được ngôi vị”.
Nhưng rồi một ngày, lại có kẻ có thể phá vỡ kết giới của y, bước vào cuộc sống y, làm rối loạn tâm tư y.
Thái tử là y đây, tự khi nào đã bị ràng buộc với thiếu niên này? Kẻ này vô cùng phiền phức, không biết y vừa mắt thiếu niên kia như thế nào, lại trở thành mục tiêu săn đuổi của thiếu niên.
_ Thái tử điện hạ, Tiểu vương gia là đã đứng chờ ở gốc đào gần hai canh giờ. Trời lại đang đổ mưa, chỉ e…- Thuận công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-nguyet/2797011/quyen-3-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.