Minh Nguyệt đô thành vốn dĩ đã thịnh thế phồn hoa, ngày đại lễ của hoàng gia lại càng trở nên mỹ lệ lộng lẫy. Đại hôn lễ của Công chúa, cũng chính là đại lễ đăng cơ của nàng. Song hỷ long môn, nhà nhà đều vui, ăn mừng như lễ tết.
Hoàng cung tráng lệ, lụa đỏ trang hoàng rực rỡ. Không khí vui tươi linh đình, dường như mọi người đã lãng quên cái không khí lãnh đạm của quốc tang tiên đế. Theo như Hồng thừa tướng ban bố cáo thị, đây là xung hỷ cho Minh Nguyệt Quốc, mang lại may mắn cho muôn dân trăm họ.
Cung nhân tấp nập ra vào chuẩn bị trang hoàng, xong đối Hồng Thiên Bảo, ngày đáng ra phải là ngày vui nhất trong đời cậu lại khiến cậu phải đau đớn khôn cùng. Thiếu niên tuy một thân phục trang cung đình cao quý, nhưng sắc diện nhợt nhạt, ánh mắt ảm đạm, thân hình gầy gò thật khiến người khác phải thương xót. Cậu cảm thấy hận bản thân vô cùng, hận bản thân mình vô dụng, chỉ gây họa cho người khác. Nỗi đau thân xác hàng ngày độc phát gây ra cũng không bằng nỗi đau trong tim cậu. Chính cậu đã hại Ngọc nhi, không những không bảo vệ được nàng, còn khiến nàng sẽ trở thành tội danh thiên cổ, còn gây liên lụy đến Khải Minh thành cùng ca ca của cậu.
_ Phò Mã gia, có người đến thăm Ngài.
Cảnh cửa gỗ nặng nề được đẩy ra, thân ảnh cao lớn một thân triều phục uy nghi xuất hiện. Chính là Khải Minh Vương- Hồng Thiên Xích. Nam nhân lạnh lùng quan sát Thiên Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-nguyet/2796984/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.