*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thành Khải Minh, Liễu Cư Trai
Mấy ngày nay Thiên Đào ít gặp Lãnh Nguyệt. Mãi đến đêm khuya, hắn mới trở về. Nhưng cậu cũng không để ý lắm, mấy ngày nay chính cậu cũng bận nghiên cứu điều chế dược. Căn phòng củi cũ được Thiên Đào tái sửa chữa thành một dược phòng nhỏ, bên trong chứa ngổn ngang dược liệu mới hái cùng các loại dụng cụ kỳ lạ.
_ Chủ…Chủ nhân…
Tiểu Bạch ngập ngừng một chút, nhưng cũng lấy hết dũng khí tiến vào dược phòng hãy còn treo bảng “không phận sự miễn vào”. Thư sinh thanh tú dáng người cao cao mảnh mai, đôi mắt lục bảo xinh đẹp ngập một tầng nước, da mặt vốn trắng mịn nay lại hồng hồng vô cùng đáng yêu, nhìn thế nào cũng như vừa chịu ủy khuất trở về.
_ Chuyện gì?
_ Tiểu Bạch biết lúc này không đúng lúc, nhưng thật sự gấp lắm, Tiểu Bạch rất cần chủ nhân giúp đỡ!
Thiên Đào nhíu mi, khẽ thở dài rồi đứng lên.
_ Được rồi, nhanh lên.
Tiểu Bạch mừng rỡ kéo lấy tay Thiên Đào chạy xuyên qua hoa viên, thẳng đến sương phòng phía Tây- phòng được phân cho Tiểu Bạch- thì mới ngừng lại.
_ Ngươi là đưa ta đến phòng ngươi để làm gì?
_ Chủ nhân, thật ra có một người đang nằm trong phòng. Ban đầu chỉ là say rượu thôi, không biết sao vừa nãy lại chảy máu nhiều vô kể! Ô ô ô! Phi thường đáng sợ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-nguyet/2796973/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.