Tên hắc y nhân đeo một chiếc mặt nạ vẽ quỷ vô cùng đáng sợ che khuất toàn bộ khuôn mặt, thân hình vạm vỡ cao lớn cùng tử khí dữ tợn phát ra trông như quỷ thần ATula từ địa ngục phái tới. Hắc y nhân im lặng nhìn về phía chiếc tủ nơi Lãnh Nguyệt đang bị nhốt, trong ánh mắt lóe lên tia tử khí lạnh lẽo.
_ Giết…phải giết…ngươi….
Câu nói còn chưa dứt, thân ảnh của hắn đã chuyển động. Tiếng gió rít lên, trong chớp mắt chiếc cửa tủ đã bị nghiền nát vụn. Một quyền này của hắn, mạnh mẽ và chuẩn xác đến không ngờ. Không đợi cho mắt người có thể theo kịp chuyển động, một quyền thứ hai đã như chớp lao đến, tiếng rít trong không khí càng thêm dữ dội và đáng sợ, xong đích đến của một đòn hung ác này lại không phải là Lãnh Nguyệt đang bị trói vô lực kia, mà lại chính là Thiên Đào.
Lãnh Nguyệt giận dữ dẫy dụa ngã khỏi ngăn tủ, ánh mắt đen thẳm lóe lên tử khí dữ dội.
_ Ảnh Nhất, mau dừng tay lại cho bản Điện hạ! Không được làm hại Thiên Đào!
Nhưng hắc y nhân nào có còn lý trí để nghe mệnh lệnh của chủ nhân? Hắn chính là phải giết chết tên nam sủng đã dám quyến rủ Thái tử điện hạ, phải diệt trừ hậu họa này trước, bất chấp cho dù có phải đánh đổi bằng mạng sống của hắn.
Vì thế một chiêu này của hắn hướng về phía Thiên Đào, có bao nhiêu phần hung hiểm cùng sát khí, tất cả là vì hắn muốn một chiêu kết thúc sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-nguyet/2796945/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.