“Đừng cử động!” Trường Tôn Kiệt khàn khàn nói nhỏ.
Sở Mộng Sanh cả người đột nhiên run lên, cảm giác tê dại mãnh liệt nhanh chóng lan tràn toàn thân, kỳ dị khiến nàng sợ hãi, theo bản năng kinh hoảng kêu: “Đừng như vậy, ngươi làm như vậy chẳng phải là vi phạm lễ phép ngươi luôn luôn coi trọng sao!”
Nàng những lời này thật đúng là bừng tỉnh người trong mộng. Thoáng chốc, Trường Tôn Kiệt cứng đờ thân mình, động tác xoa nắn trong tay cũng nhất thời dừng lại, từng ngụm từng ngụm hô hấp, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, sắc dục sâu nùng ở hai tròng mắt, thẳng tắp nhìn Sở Mộng Sanh, dùng thanh âm cực lực tự chế nói:
“Nàng nói đúng, chúng ta quả thật không thể làm như vậy, nếu hiện tại không lập tức đình chỉ, ta sợ ta không khống chế được chính mình.”Nói xong,vì nàng mà cài lên nút áo, hắn không khỏi tự giễu: chính mình khi nào thì biến thành một cái đăng đồ tử lỗ mãng? Một khắc trước còn nộ khí đằng đằng trách phạt nàng, ngay sau đó lại khẩn cấp đem nàng ôm vào lòng, nhấm nháp ngọt ngào của nàng.
Sở Mộng Sanh thử ngồi dậy, mông truyền đến tư vị đau đớn làm nàng nhịn không được nhíu mi kinh hô.
Trường Tôn Kiệt đau lòng hỏi: “Mông đau lắm hả?”
Sở Mộng Sanh bĩu môi, tức giận lườm hắn một cái, hắn căn bản là biết rõ còn cố hỏi. Nếu đánh nàng, làm sao còn giả bộ dạng quan tâm không nỡ. Hừ! Hắn căn bản là diễn trò thôi.
Thấy nàng mếu máo, bộ dáng đáng thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-nguyet-my-nhan/3208406/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.