🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Nếu là mùa hạ, thì lúc này trời cũng đã tờ mờ sáng, nhưng mùa đông đêm luôn dài, mà mây đen vẫn giăng đầy trời, nên đến giờ trời như vẫn chưa sáng.

Những đòn đánh của Túc Cảnh Mặc đã yếu đi so với lúc trước nhiều, Lâm Tả biết y đã đến cực hạn, trời sáng, thì trận đấu này cũng sẽ kết thúc.

Những oán hồn thoát ra khỏi mộ lúc trước còn đặc nghẹt, giờ đã biến mất hết đến bảy tám phần….. Túc Cảnh Mặc cũng biết sắp đến lượt y, hồn phách của y vốn đã suy yếu, giờ lại còn bấp chấp hậu quả ra khỏi Đại Mộ, Đại Mộ đã sụp, có lẽ y chỉ còn lại hai canh giờ.

Lâm Tả không chết, không thể giải quyết được mối hận trong lòng, tuy y đã đến lúc phải ra đi, nhưng Lâm Tả bị thương cũng rất nặng, thần hồn bị hao tổn, không dùng được thuật pháp, chỉ có thể chạy trốn, nếu dồn hết sức lực cuối cùng, y có thể chắc chắn huỷ diệt được hắn.

…… Nhưng mà

Nhưng mà, y muốn gặp Đàm Trình.

Còn một chút tàn hồn này, chi bằng đến gặp Đàm Trình……, Túc Cảnh Mặc đột nhiên nghĩ cừu hận lúc sinh thời, có sử dụng được gì đâu? Thù hận của y đâu phải chỉ giết Lâm Tả là có thể xóa hết? Lâm Tả nói đúng một câu, nếu không phải cái đám gọi là tiên nhân trên trời quạt gió thêm củi, thì Lâm Tả cũng không thể tự mình hủy diệt cả đoạn lịch sử hơn hai trăm năm. Y giết Lâm Tả, nhưng cũng không thể giết được hết các tiên nhân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mot-hoang-de-lam-vo/4428470/chuong-119.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.