Edit: Thỏ
Nói thật thì Trần Thiên cảm thấy ghê tởm nước bọt của hắn. Y bất giác ma sát hai chân vào nhau, nhưng bị Phàm Triệt dùng tay ngăn lại: “Đừng cử động, để anh liếm cho em. Rất muốn liếm hết những tấc da thịt của em, ừm… vợ anh thơm quá…”
Trần Thiên cũng không dám động đậy, gương mặt của y như bị nước bọt của đối phương xâm chiếm. Đầu lưỡi ấy không ngừng lướt trên da thịt Trần Thiên, để rồi y cảm thấy không chịu nổi, hai tay siết chặt thành nắm đấm.
“Thả lỏng đi vợ.”
Phàm Triệt nói nhẹ tênh, thanh âm trầm thấp vì tình dục mà trở nên khàn khàn. Hắn chậm rãi nâng chân Trần Thiên, đôi chân này không thon thả như những cô nữ sinh, thậm chí lông lá còn hơi rậm – nhưng điều này cũng không gây trở ngại cho sự mê luyến của Phàm Triệt.
“Vợ biết không? Anh vẫn luôn nghĩ rằng chân của em là thứ xinh đẹp nhất thế gian, anh thầm ảo tưởng nếu một ngày thật sự có cơ hội, anh nhất định sẽ liếm láp nó như thánh vật của mình. Ngậm lấy ngón chân, cảm thụ độ ấm, giống tác phẩm nghệ thuật đến cỡ nào, hoàn mỹ cỡ nào?”
Đầu lưỡi Phàm Triệt không ngừng liếm từng ngón chân của y, sau đó ngậm vào giữa môi, mút mát. Phàm Triệt liếm xong lưu luyến rời đi, khoảng cách giữa môi và ngón chân tách ra tạo thành một đường chỉ bạc thật dài.
“Vợ, anh muốn chiếm hữu em, em cũng nên chiếm hữu anh đi chứ? Em nói có phải không?”
Bởi vì chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mong-tuong/3139246/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.