TỪ XA, TIN ĐÃ NHÌN THẤY NHỮNG BÓNG người đi lại trong sân vườn.
Nó nhận ngay ra đó là tốp thợ hồ nó bắt gặp hồi sáng.
Người đang trộn vữa.
Những người khác đi đi lại lại với chiếc xẻng trong tay.
“Hòn đảo thế là đã qua đời rồi!” Tin nghe có một tiếng than vọng lên ong ong trong đầu. Đôi chân nó tự dưng yếu ớt, như không còn chút hơi sức. Nó nghĩ mình sắp khuỵu xuống.
Chợt có một tiếng nói vang lên ở phía trước, rành rọt:
- Hòn đảo kìa!
Rồi một tiếng nói khác nữa. Rồi nhiều tiếng nói, có cả tiếng thằng Bảy và con Thắm.
- Thằng Tin xạo ghê!
- Chạy lên đảo chơi đi!
- Không chạy lên được. Phải bơi qua biển.
- Ơ, hòn đảo Robinson vẫn còn, Tin ơi!
Gì thế nhỉ? Tin lúc lắc đầu, cảm thấy nó đang trôi bồng bềnh giữa những tiếng reo vây bọc chung quanh.
TIN LEN LÊN PHÍA TRƯỚC.
Nó lướt thật nhanh, như đang đứng trên một cái bàn trượt.
Vẫn những bóng người đi lại trước mắt nó. Các chú thợ hồ vẫn cần mẫn với công việc, họ di chuyển không ngừng giữa khu vườn và khoảng sân gạch trước hiên nhà.
Người trộn vữa vẫn đang trộn vữa.
Người đẩy xe vẫn đang đẩy xe.
Người xúc cát vẫn đang xúc cát.
Nhưng họ không lấy cát từ hòn đảo Robinson.
Tin ngỡ như mình đang nằm mơ khi thấy bên cạnh đảo Robinson có một đống cát khác. Đống cát này lúc ôm cặp ra khỏi nhà hồi sáng Tin không hề nhìn thấy.
Như vậy là ba mới chở cát về.
Đúng rồi, xưa nay ba vẫn đồng ý với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mong-mo/33102/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.