“Sá?!” Long Nghị Vân không nghĩ tới câu đầu tiên tiểu Quai hỏi lại có thể là vấn đề này, trong khoảng thời gian ngắn không biết trả lời như thế nào.
“Rốt cuộc là không phải a?” Bảo Bối nhi nóng vội làm nũng thúc giục.
“Đúng vậy!” Nghiêm túc mà nói, lần khởi sự kia đích thật là tiểu Bảo Bối nhi bị dính phải khiêu tình mê hương, cho nên Long Nghị Vân vẫn là gật đầu.
“A! Vậy Vân ca ngươi lần trước cũng hút độc của ta, ngươi có thể bị lây hay không a?!” Bảo Bối nhi lo lắng đi đến bên người Long Nghị Vân, hai cái đùi ngọc bóng loáng phấn nộn khóa ở hai bên Long Nghị Vân, phấn mông đang ngồi ở bộ vị mấu chốt của hắn, Long Nghị Vân lập tức cảm giác được bản thân đã “Độc” hỏa công tâm, phía dưới lập tức trướng đau, lẩm bẩm nói:“Đúng vậy! Ta trúng độc của ngươi, là giải không dứt rồi!” (=]]]])
“Cái gì?!” Bảo Bối nhi ghé sát, nghe được Long Nghị Vân nói gấp muốn chết,“Vân ca, vậy làm sao bây giờ? Mau lại đây giải độc đi!” Bảo Bối nhi vừa nói vừa căn cứ vào kinh nghiệm giải độc lần trước, bàn tay nhỏ bé lần xuống phía dưới kiểm tra nơi “Trúng độc”, chỗ yếu hại bị ngọc thủ non nớt của Bảo Bối nhi sờ tới, Long Nghị Vân nhịn không được tràn ra rên rỉ hạnh phúc.
Bảo Bối nhi nghe thấy Long Nghị Vân phát ra thanh âm là lạ, lại cảm giác được phân thân mình đang nắm lấy đã bành trướng lên, liên tưởng tới lời Cung Thiên Lãng đã giải thích trước đó, rất sợ Long Nghị Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-moi-tieu-bao-boi-nhi/65628/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.