Kinh thành sau khi vào đêm chẳng những không quạnh quẽ mà lại còn đặc biệt tương phản càng thêm náo nhiệt phi phàm, bày biện ra một cảnh tượng phồn vinh bất đồng..
Tiêu hồn độc nhĩ tình, vô tận ôn nhu hương. (nơi có thể thuốc ta mất hồn chỉ có Ôn Nhu Hương)
Ôn Nhu Hương là thanh lâu có quy mô lớn nhất trong kinh thành, mỗi cô nương nơi này chẳng những là một cành hoa mẫu đơn, mà ca nghệ cầm kĩ lại không ai không thạo. Mỗi đêm tới đây tầm hoan tác nhạc (vui chơi tìm lạc thú) đều là những vị quan to hiển quý, mỗi người ra tay xa xỉ, các cô nương tất nhiên là xuất ra tất cả vốn liếng chiêu thức chỉ mong giành được càng nhiều khao thưởng từ các đại gia.
Đêm nay ngoài cửa Ôn Nhu Hương xuất hiện ba vị khách quý thập phần kỳ quái. Ba vị công tử này một vị áo trắng phiêu phiêu, tiêu sái phong lưu, cười đến tít mắt giống như vừa mới nhặt được mấy trăm lượng bạc, một vị khác tướng mạo anh tuấn, khí khái uy nghiêm, chính là trên mặt diễn cảm lại giống như là vừa mới xuất môn chân đã bị dính phân chó vậy, so sánh bình thường chỉ có Tiểu công tử ở giữa hai người đang cười híp mắt, phấn mài ngọc thế, làm cho người ta vừa nhìn nhịn không được muốn ôm chặt lấy mà hôn, chính là nhìn vị Tiểu công tử này cũng thấy vẫn còn tính trẻ con, nhìn qua vóc dáng bất quá mới mười hai mười ba tuổi, này này này…… Sao lại đưa nhi đồng tới mấy nơi này, thật sự là làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-moi-tieu-bao-boi-nhi/65620/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.