Ủy khuất
Tiêu Úc lần này cũng không làm khó hắn,Lâm Ngôn kéo ghế ngồi bên cạnh bồn tắm,khi mở to mắt đã thấy Tiêu Úc ghé vào trong bồn nhìn chằm chằm mình, Lâm Ngôn bị dọa thiếu chút nữa đã ngã xuống,che ngực lui về sau.
Làm sao đây, sao lại khẩn trương thành như vậy,Lâm Ngôn dùng sức lắc muốn tống những suy nghĩ loạn thất bát tao trong đầu ra,thở hỗn hển lấy lại bình tĩnh, thấm ướt tóc Tiêu Úc, sau đóđổ dầu gội vào lòng bàn tay, bắt đầu tinh tế xoa nắn. Hơi nước dày đặc bốc lên khiến người ta cảm thấy khó chịu, con quỷ lại giống như tủ lạnh tản hàn khí ra bên ngoài, Lâm Ngôn thật thích cảm giác mát lạnh này,ngón tay dừng ở gáy Tiêu Úc nhẹ nhàng xoa bóp, vừa ấn vừa nhu, nhịn không được đắc ý nói “Thế nào, kỹ thuật của ca không sai đi,có hơn tiểu nha hoàn nhà ngươi không ?”
Tiêu Úc nâng tay sờ mặt hắn,Lâm Ngôn tránh không được mà trốn cũng không xong,trên mặt dính đầy bọt biển. Đột nhiên tâm huyết dâng trào,gạt bọt biển chà lên mặt Tiêu Úc,nhưng lại lỡ tay bôi lên mắt hắn. Tiêu Úc cũng không né,chỉ trừng mắt bắt lấy cổ tay Lâm Ngôn,nhẹ giọng nói “Rất đau.”
_”Đừng, ngươi đừng cửđộng, ta giúp ngươi lau đi.” Lâm Ngôn hoảng sợ, cầm vòi hoa sen, xối từ trên đầu Tiêu Úc xối xuống,con quỷ cũng thành thật nhắm mắt lại,tóc đen bị nước xả mềm mại trượt trên vai. Lâm Ngôn dùng ngón tay gạt đi bọt biển dính trên mí mắt của hắn,nhịn không được tiếp tục nhìn xuống,hàng mi dày đen dài,hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-dao-ra-quy/3169769/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.