Tiên Cô
Tại vùng núi hoang vu phía Nam,các cô gái Miêu Cương thường dùng bình gốm cùng kinh nguyệt để nuôi trăm loại độc trùng,đặt ở nơi lạnh lẽo ẩm thấp, sử dụng pháp thuật, sai khiến độc trùng cắn xé lẫn nhau,con cuối cùng còn lại tên là cổ,dùng cổ luyện thành chú thuật có thể làm cho tình lang toàn tâm toàn ý yêu mình,cũng có thể khiến kẻ thù gặp ác mộng, sợ hãi, thậm chí là tử vong. Cô gái nuôi cổ thường độc lai độc vãng,thường thường nói chuyện với không khí,người qua đường nhìn thấy liền tránh không kịp.
Bùa ngải Nam Dương tìm kiếm anh nhi( trẻ sơ sinh) mới chết,nấu chảy thành nước cho nhập vào rối gỗ, đặt trong nhà ,lấy máu người sống để nuôi dưỡng, giam giữ anh quỷ có thể giúp gia đình giàu sang thịnh vượng,nhưng người làm phép sẽ gặp phải báo ứng,cũng có thể khắc ngày sinh tháng đẻ lên của người khác lên rối gỗ, nguyền rủa họ chết thảm.
Chú thuật rất thịnh ở thời Minh,Đông Hán lúc loạn đản tác loạn,đại thần kết bè kết phái,thậm chí không dám nói chuyện lớn tiếng,mỗi ngày chỉ dùng ánh mắt trao đổi,mà chú thuật là nhánh phát triển mạnh mẽ nhất trong đạo thuật, có thể dùng đẻ trả thùđối phương. A Nhan nói đạo thuật dùng đểđuổi quỷ cứu người ngày càng xuống dốc,tà thuật lại kéo dài không suy,không thể không cảm thấy bi ai.
Sáng thứ bảy, thời tiết rất đẹp,ánh mặt trời vẫn còn chưa gay gắt,núi xa xanh biếc dưới bầu trời thăm thẳm lẳng lặng không nói gì,trên đường hồi hương có một chiếc xe A4 màu đen chạy như bay mà qua,yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-dao-ra-quy/3169752/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.