Đây là một đoạn đường núi rất dài, tôi vốn là nên tóm tắt nội dung lại nhưng dọc đường, Bàn Tử vẫn không chịu ngừng nói bóng nói gió đủ kiểu, điều này chủ yếu là muốn cho Quỷ ảnh kia không chú ý đề phòng chúng tôi. Rất nhanh sau đó tôi biết được là hắn cũng không có lòng nào đi phòng ngự chúng tôi, vì thực tế hắn cho rằng chúng tôi không thể nào đủ sức mà sống để đi ra ngoài.
Bàn Tử lúc ấy có hỏi tới vài vấn đề quan trọng, thứ nhất là về lũ linh miêu kia. Đầu tiên Bàn Tử hỏi hắn:” lũ mèo lớn này là anh nuôi sao?”
Quỷ ảnh đáp:”đúng vậy”. Hắn trước kia làm đặc vụ học được rất nhiều phương pháp thuần dưỡng động vật, ngọn núi này lại ít thợ săn lui tới nên linh miêu thế này vô cùng nhiều. Những con linh miêu này đều là hắn nuôi, hiện tại số lượng đã tương đối đông đảo. Linh miêu vô cùng thông minh hơn nữa lại hiểu tính người, hắn dùng những phương pháp đặc vụ để dạy dỗ chúng, sau khi thử một thời gian thì cũng tìm được ra cách để thuần dưỡng linh miêu.
Linh miêu vô cùng cường tráng, hơn nữa tốc độ cũng rất nhanh, leo trèo, bơi lội đều tương đối lợi hại. Hắn dùng lũ linh miêu này hại được không ít người, bao gồm cả những thợ săn tới đây hành nghề.
Vấn đề thứ hai liên quan tới Bàn Mã. Bàn Tử hỏi hắn tình hình hiện nay của Bàn Mã, nhưng hắn chỉ cười mà không đáp, nói đại khái là người đã chết rồi. Khi chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948596/quyen-8-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.