*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẻ nghiêm túc của lão bà bà cùng với hành động quỳ gối vô cùng kiên quyết kia thật sự không giấy bút nào có thể tả lại nổi.
Bà bà là một người có quyền lực đứng hàng nhất nhì thành Bắc Kinh, nắm trong tay khả năng hô phong hoán vũ, đứng oai phong một cõi lão Cửu Môn danh chấn giang hồ, bà bà cũng là trưởng bối có tuổi, nơi đây chính là dinh cơ bạc triệu do bà đứng đầu, nhưng, bà bà đã quỳ gối, hành động đó như một cái lẽ thường phải làm, vô cùng quyết tuyệt. Nó giống như để khẳng định rằng chỉ có làm thế mới thể hiện được hết lòng thành kính của bà.
Tôi cũng giật mình không kém những người khác, sau khi lão bà bà quỳ gối vài giây, như có một bàn tay vô hình giữ chặt bả vai tôi, khiến cho hai đầu gối tôi phát run. Vất vả lắm tôi mới kiềm chế bản thân không quỳ theo vì xúc động. Tôi không biết đó là do cái bản tính nô dịch của mình xui khiến, hay bởi bầu không khí quỷ dị này ảnh hưởng.
Trong khoảnh khắc đó, tôi bỗng cảm giác mình và Muộn Du Bình thực sự khác biệt, thế gới của anh ta có lẽ tôi vĩnh viễn sẽ chẳng bao giờ hiểu được.
Cũng may là bầu không khí đó đã bị Bàn Tử phá vỡ, anh ta cũng bị làm cho phát hoảng, sửng sốt mất mấy giây, miệng bỗng nói:
“Không phải chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948439/quyen-7-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.