Editor:EarlPanda
Muộn Du Bình nằm đó, Bàn Tử tiêm cho hắn một mũi an thần, sau đó hắn rơi vào giấc ngủ.
Tôi nhìn dáng vẻ của hắn, trong lòng buồn phiền vô cùng, khó chịu muốn chết.
Nhất định là trong lúc chúng tôi đang ngủ, hắn đã ra khỏi cái hố kia, thế nhưng sao hắn lại biến thành cái dạng này?
Tôi ngước nhìn tảng thiên thạch trên đỉnh đầu, bề mặt vẫn một màu xanh đen xấu xí như vậy, không có bất kỳ thay đổi nào. Vô số hố sâu như vô số con mắt đang nhìn, làm tôi cảm thấy ngộp thở.
Mẹ kiếp, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?
Tôi buồn bực muốn chết, đúng là đang đùa giỡn tôi.
Hết thời gian rồi. Tức là ý gì? Nghe như sắp có chuyện gì đó xảy ra, hơn nữa còn không có thời gian để thực hiện bất cứ đối sách nào nữa, lẽ nào nơi này sắp xảy ra chuyện gì ư?
Bốn phía vẫn lặng tờ như ở giữa vũ trụ. Không có đèn mỏ để chiếu sáng, chẳng nhìn thấy cái gì cả, nếu như ở đây đang có gì thay đổi, chúng tôi cũng chẳng thể nào biết được.
Muộn Du Bình chắc chắn đã phải chịu một sự chấn động cực kỳ lớn. Bàn Tử thở dài bảo: “Hoàn toàn không có phản ứng gì với thế giới bên ngoài, nghe cũng không nghe, nhìn cũng không nhìn, toàn bộ hệ thống cảm giác của cậu ta đã đóng kín. Tôi có một anh bạn cũng giống thế, bác sĩ bảo, não bộ cậu ta đã chết đứng ngay trong khoảnh khắc cuối cùng đó, lag
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948254/quyen-5-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.