Cảnh tượng trước mặt làm tôi sợ điếng người, không kịp phản ứng. Bàn Tử ghìm súng, vọt đến bên cạnh tôi gào to: “Đạn đâu đạn đâu!!”
Tôi móc ra một nắm, anh ta giật phắt lấy, kẹp khẩu súng vào nách, một tay giơ đuốc, một tay lắp đạn, rồi nhảy vọt vào trong bụi cây đuổi theo.
Chạy vài bước thấy tôi không động đậy gì, anh ta bèn quát: “Đuổi theo, còn ngây ra đó làm gì, không tí nữa tôi biết đi đâu tìm cậu?”
Tôi chửi một tiếng, tự tát mình một cái, rồi lập tức siết chặt ba lô trên vai vội vàng đuổi theo.
Xô vào trong bụi cây rậm rạp, đi lại vô cùng khó khăn, tôi cắn răng mà chạy trong các bụi gai, đuổi theo cây đuốc của Bàn Tử, chả mấy mà quần áo rách nát tả tơi. Đuổi theo được hơn mười mét, trong ánh sáng lập lòe nhìn thấy tán cây phía trước sột soạt dữ dội, thứ gì đó kéo Phan Tử kia đã trèo lên cây. Động tĩnh cực lớn, rõ ràng cái thứ này là một con quái vật cỡ bự.
Bàn Tử xông đến dưới cái cây, chúng tôi liền thấy thứ ở trên cây quét roạt một đường rách toạc, tán cây rung lắc dữ dội, lá cây bị ép ngả sang một bên, rõ ràng thứ đó muốn trườn sang cây khác.
Chúng tôi không phải khỉ, không thể nào chơi đuổi bắt ở trên cây được. Nhưng chạy dưới tán cây thì không kịp mất. Bàn Tử thở phì phò, đuổi theo vài bước, cuối cùng đành phải giương súng, nhắm về phía tán cây rung lắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948163/quyen-5-chuong-80.html