Bình thường tôi không hút thuốc lá, chỉ có những lúc vô cùng buồn bực mới rít vài ba hơi, cho nên cái bật lửa này từ khi mua đến giờ tôi chưa từng bơm thêm nhiên liệu lần nào. Lúc này nó lại đột nhiên tắt làm tôisợ đến tái mét cả mặt. Ở cái nơi như thế này mà không có ánh sáng thìthật là quá khủng khiếp.
Đúng lúc đang nghĩ xem phải làm sao thì tôi chợt nghe tiếng lao xao ở trên đầu, cứ như tiếng phụ nữ đang cười.
Tôi thoắt cái lạnh hết cả gáy. Căn phòng ngầm này rất thấp, trầnphòng tôi chỉ cần giơ tay rồi nhảy lên là chạm đến. Tuy không nhìn thấyđược gì, tôi vẫn theo phản xạ có điều kiện mà ngẩng đầu nhìn lên trên.
Vừa ngẩng lên một cái, tôi vẫn chẳng nhìn thấy gì nhưng lại cảm thấycó gì đó mượt mượt lông lông rủ xuống mặt mình. Tôi tiện tay quờ mộtcái, rồi thì ruột gan cứng đờ ra luôn. Tôi phát hiện ra đó chính là mộtđám tóc, hơn nữa lại còn ẩm ướt dính nhớp.
Từ sau vụ ngôi mộ đáy biển, tôi cực kỳ bài xích tóc ướt. Giờ đây tôicảm thấy phát ớn đến tận cổ, cứ như nuốt phải chuột không bằng. Tôi mauchóng hạ thấp người xuống, giơ tay áo lên lau hết thứ dính trên mặt đi,đồng thời thân thể cũng bước lùi sang bên cạnh, ngẩng đầu liều mạng nhìn trừng trừng cái trần nhà đen thùi lùi.
Tối quá. Tôi hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi lại tối tăm đến thế. Nỗi sợ hãi lập tức trào dâng trong lòng tôi. Tôi tự hỏi có chuyện gìthế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948087/quyen-5-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.