Nói đến đây chú Ba than thở một hơi rõ dài, day day ấn đường, dường như không hề muốn nhắc đến những chuyện xảy ra sau đó.
Mà tôi nghe đến đây, cả người cũng đầm đìa mồ hôi hột. Chú Ba dừng lại, tôi vừa hay có dịp thở một miếng xả hơi.
Chuyện này thực là kinh hồn bạt vía. Suốt trong lúc nghe tôi cứ thấyhơi nghẹn thở, đặc biệt là khi nghe đến đoạn phát hiện ra kẻ thứ ba, tôi có cảm giác cứ như đang nghe kể tiểu thuyết chương hồi(*) vậy.
(*) nguyênvăn 评书, một loại hình nghệ thuật hát nói: một người kể chuyện dài, vừakể chuyện vừa minh họa các cảnh tượng, mô phỏng lại nhân vật, bình phẩmnội dung truyện, có thể dùng quạt, khăn làm đạo cụ.
Kẻ nọ là ai? Tôi thầm nghĩ, xét theo hành động của hắn thì có thểthấy kẻ này tương đối quyết liệt. Van bình dưỡng khí không thể bị hở dochạm vào đâu đó hay tự động lỏng ra được, nhưng giờ nó lại bị vặn mở ra, chứng tỏ chắc chắn là do người làm. Hơn nữa, rất có thể nó đã bị mở ratừ khi kẻ đó bám gót theo chú Ba tiến vào, dưỡng khí bên trong đươngnhiên không còn lại nhiều lắm.
Mộ thất dưới đáy biển này nằm cách mặt nước một khoảng cách khá xa,nếu không có dưỡng khí, hiển nhiên chú Ba và Giải Liên Hoàn sẽ bị chônsống trong này cho đến khi tắt thở. Kẻ nọ có trở về thuyền thì cũng sẽkhông để hở ra chuyện của chú Ba, ngôi cổ mộ này nhất định sẽ không bịphát hiện. Người trên thuyền muốn tìm cũng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2948044/quyen-5-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.