Editor: Cơm Nắm Nướng Chảo
Beta: Thanh Du
~0O0~
Trên người tôi vẫn còn nội thương, nhìn thấy tấm ảnh xém chút nữa đãhộc máu, làm mấy người khác sợ hãi la hét ầm ĩ. Đám Phan Tử chưa từngthấy tấm ảnh này, tuy có nghe tôi kể lại nhưng nhìn lướt vẫn không nhậnra, nên đều cảm thấy khó hiểu. Bàn Tử vội vàng giúp tôi thuận huyết, hỏi tôi có sao không.
Tôi run lẩy bẩy cầm lấy tấm ảnh, chỉ hình Muộn Du Bình và chú Ba trên ảnh cho bọn họ xem. Xem xong nét mặt mấy người kia lập tức biến đổi,trông còn khó coi hơn cả tôi, chẳng ai thốt nên lời.
Tôi không thể nào tin đó là sự thật, ngoảnh đầu lại nhìn mấy cái thây khô phía bên kia mà lòng dạ rối như tơ vò.
Tấm ảnh này không thể nằm trên người kẻvô can, lẽ nào nhóm người thần bí mười năm trước leo lên Trường Bạch Sơn rồi bị vây khốn đến chến ở trong này lại chính là đám người dưới đáybiển kia? Mấy cái thây khô này, không lẽ lại là đám người Văn Cẩm, LýTứ?
Tôi run rẩy lật tấm ảnh lại, thấy mặt sau còn có một dòng chữ nhạt nhòa: Đội khảo cổ Tây Sa, kỷ niệm của Lý Tứ. (đuýt tờ ôm mặt khóc rưng rức (/□\*)・゜ )
Xem ra đúng là vậy rồi, nếu nói tấm ảnh này do những người khác mangvào đây thì quả thực hết sức vô lý. Mang theo ảnh lưu niệm tùy thân,chắc chắn phải là người trong cuộc… Hèn chi chú Ba làm đủ mọi cách vẫnkhông tìm nổi bọn họ, hóa ra đã chết rũ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947966/quyen-4-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.