Editor: Yoo Chan
Beta: Thanh Du
~0O0~
Chúng tôi lập tức ào lên nhưng vẫn không kịp, chỗ Phan Tử ngã xuốngđến cái bóng cũng không còn. Bên trong hang động khá lắt léo, đèn pinkhông thể chiếu đến đáy để xem tình hình bên trong thế nào, cũng khôngrõ Phan Tử còn sống hay đã chết.
Đầu tôi nóng lên, định nhảy xuống theo nhưng Bàn Tử đã nhanh hơn tôimột bước. Hắn kéo dây thừng buộc vào chân mình, rút mã tấu nhảy vàotrong động, trượt vèo xuống dưới, nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu.Tôi vẫn muốn xông vào nhưng Hoa hòa thượng đã kéo lại, nói hang quá nhỏ, giờ cậu nhảy xuống chỉ tổ vướng víu tay chân, hại hắn không đánh nhauđược. Nếu may mắn thì một mình Bàn Tử cũng có thể cứu người lên, bằngkhông cậu nhảy xuống cũng là đâm đầu tự sát.
Tôi ho một tiếng, thò đầu ngó vào trongđộng nhưng chẳng thấy gì cả, chỉ nghe tiếng Bàn Tử không ngừng trượtxuống, sợi dây thừng bên ngoài cũng nhanh chóng bị kéo sâu vào trongđộng, khiến lòng tôi nóng như lửa đốt.
Sau khoảng một phút đồng hồ, dây thừng bỗng dừng lại, tiếp đó từ đầudây bên kia truyền đến chấn động, rồi đột nhiên có tiếng Bàn Tử vọng lên từ chỗ nào đó rất sâu trong hang: “Kéo dây mau!”
Chúng tôi vội vàng liều mạng kéo dây thừng lên, chẳng mấy chốc đãthấy Bàn Tử và Phan Tử xuất hiện. Phan Tử vẫn không ngừng đá đá chân, rõ ràng cái thi thai kia vẫn chưa chịu nhả ra.
Trần Bì A Tứ bảo chúng tôi mau tránh ra, nhíu mày một cái, móc mộtviên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947943/quyen-4-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.