Editor: Phoebe Irene
Beta: Thanh Du
~0O0~
Trần Bì A Tứ càng nghĩ càng thấy sợ, nhưng ông ta đã ở tuổi năm mươigần sáu, kinh nghiệm sành sỏi chừng ấy năm đương nhiên tôi không thể sosánh. Sau sợ hãi chắc chắn sẽ là yếu đuối, ông ta tự nhủ đồ con lừa,nhìn cái gì mà nhìn, thế rồi tay nhanh như chớp lấy ra mấy viên đạn sắt, hai chân dùng lực cố định cơ thể, bắn đoàng đoàng hai phát đánh thẳngvào bức tượng La Hán mặt trắng ngước lên nhìn trời kia.
Tôi đã nói rồi đó, phương châm sống của Trần Bì A Tứ chính là tiên hạ thủ vi cường, những lời này ông nội tôi đã nhắc đi nhắc lại không dướimột lần. Có thể nói trên giang hồ vốn là như thế, đạo lý này tưởng chừng đơn giản nhưng lại vô cùng hữu dụng. Hai viên đạn sắt bắn ra không hềnương tay, bỗng nghe hai tiếng trầm đục, thì ra đã bắn trúng mắt photượng La Hán mặt trắng kia, vừa bắn trúng hai hốc mắt đã vỡ toác, cònviên đạn thì bật ra ngoài, rơi xuống đáy Kính Nhi Cung.
Nếu đó là người thật đảm bảo đã bị đánh mù, qua đó đủ thấy chiêu thức này tàn độc cỡ nào. Pho tượng La Hán kia tuy làm bằng đất nung cũngkhông chịu được va đập mạnh như thế, sau va chạm hai con mắt của La Hánđã thành hai cái hố sâu, thoạt nhìn thì thấy trống rỗng quái đản, nhưngcảm giác so với vừa rồi đã đỡ hơn rất nhiều.
Trần Bì A Tứ thở phào một hơi, tronglòng cười khẩy, thầm nghĩ mấy cha hoà thượng thối này, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947900/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.