Editor: Earl Panda
Beta: Bánh Ú đại nhân.
*******
Thứ âm thanh quỷ dị đã dẫn dắt bọn tôi vào đây đột nhiên vang lên ngay sau lưng tôi, tuy không lớn, nhưng trong quan quách yên ắng vôcùng nên âm thanh đó nghe không khác gì sét đánh ngang tai. Tôi nghe màtoàn thân run lẩy bẩy, căng thẳng đến toát mồ hôi lạnh.
Quan quách này chiều dài khoảng sáu, bảy mét, bảo dài cũng không hẳn, bảo ngắn cũng không đúng. Nghe âm thanh kia mà đoán thì có lẽ nơi phátra tiếng động cách tôi không quá một mét, gần như là dán sát sau lưng,khoảng cách vừa đủ để với đến bả vai tôi. Cứ từng tiếng từng tiếng“Híc…híc…” vang lên theo quy luật, nghe như tiếng mu bàn tay gõ lên cửagỗ. Một cơn ớn lạnh chạy dọc từ gáy thẳng xuống đến gót chân tôi.
Tức khắc toàn thân tôi cứng đờ không nhúc nhích nổi. Tôi thoáng phânvân xem có nên quay đầu lại nhìn không, hay là cứ giả vờ như không nghethấy gì, không để ý đến nữa. Nhưng ngay sau đó tôi nghĩ lại, dở khóc dởcười cắn lưỡi tự nhủ: phải ráng bình tĩnh, lúc này không còn cách nàokhác, chỉ có thể đối mặt, sợ hãi và kiếm cớ bây giờ thì chỉ có đườngchết.
Đương lúc tôi còn đấu tranh tinh thần, thứ âm thanh ma quái kia vẫnvang lên đều đều không nhanh không chậm, không vọng lại gần, cũng khôngdãn ra xa. Tôi hít sâu một hơi, cắn răng nắm chặt con dao, từ từ quayđầu lại, nhìn xem rốt cuộc nó là cái gì.
Nhưng tôi vừa quay đầu thì âm thanh kỳ quái kia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947872/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.