Editor: Dứa
Beta: Tiểu Điệp Nhi
♥♥♥
Pháo hiệu tiếp tục rơi xuống, lướt quakhu vực này, chợt thấy cả một vùng xung quanh chuyển động tránh đườngcho quả cầu nóng sáng, nhìn qua giống hệt một rừng côn trùng mặt ngườilúc nhúc.
Đây hẳn là li cổ mà trợ lý Lương đã nhắcđến, người xưa nuôi dưỡng chúng trong những chiếc mặt nạ đặc biệt, không ngờ đã sinh sôi nảy nở tới mức này. Lúc đầu tôi còn bán tín bán nghi,ai ngờ nhanh như vậy đã đụng phải nguyên một đoàn thế này.
Chúng bám chi chít vào những khe nứt trên cây Thanh Đồng, khi ánh sáng lướt qua thì bày ra vô vàn biểu tình khácnhau, có đau đớn, có u buồn, có dữ tợn, có cả cười âm hiểm… Tôi chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng nào quỷ dị như thế, lông tơ trên người dựngđứng cả lên.
Trợ lý Lương lúc nãy giải thích hùng hồnlắm, giờ tận mắt thấy thứ này rồi cũng lắp bắp, run rẩy nói với tôi:“Hai… hai vị tiểu ca, mấy thứ đó đều còn sống cả, li cổ còn bám ngayphía dưới đó, chúng ta làm sao bây giờ, sao mà đi qua được?”
“Đừng hoảng hốt,” lão Dương nói, “Anhxem, bọn chúng có phản ứng với pháo hiệu, chứng tỏ chúng là loài sợ ánhsáng và nhiệt độ, chúng ta đốt đuốc rồi từ từ tiến tới, bọn chúng chắckhông dám đụng vào chúng ta đâu.”
Tôi lắc đầu: “Không thể chắc chắn như vậy được, pháo hiệu có độ sáng và độ nóng rất cao, tất nhiên bọn chúng sẽsợ, còn cây đuốc thì không được như thế. Cậu đừng quên đám khỉ lúc nãy,thấy pháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947861/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.