Editor: Rikatoji, Biển Bạc
Beta: Thanh Du
*****
Tôi mơ mơ màng màng mở mắt, pháthiện ra mình đang nằm trên mặt đất, bốn bề tối đen như mực. Tôi sờ lạicổ tay, phát hiện chiếc đèn pin buộc trên đó chẳng biết đã rớt đi đằngnào.
Dưới lưng là một phiến bằng phẳng lạnh ngắt, bên tai dường như còn truyền tới tiếng nước chảy róc rách, đây là nơi nào vậy?
Tôi hít một hơi thật sâu, trí nhớ bắt đầu tái hiện lại từng chi tiết, thác nước, con suối sôi sục, thi thể kẹttrên xích sắt, bất chợt một tia sáng lóe lên, chuyện xảy ra khi nãy bỗng chốc ùa về trong tâm trí.
Hình như vừarồi tôi theo dòng nước trôi thẳng xuống triền dốc, sau đó chìm xuống đáy đầm, nước trong đầm lạnh ngắt như băng, so với nước suối sôi sùng sụcquả là cách biệt một trời một vực. Khoảnh khắc rơi vào trong nước, tôicảm thấy mọi thanh âm xung quanh bỗng chốc câm bặt, sau đó thì không còn nhớ gì nữa. Có thể lúc ngã xuống đầu tôi đã đụng trúng thứ gì rồi ngấtđi chăng? Rơi xuống nước từ độ cao vài chục mét, nếu tư thế không chuẩnthì có khác gì tông thẳng xuống nền xi măng đâu.
Tôi sờ lại thân thể, vẫn còn khá ẩm ướt,có lẽ sau khi rơi xuống khỏi con thác thì tôi lại tiếp tục bị dòng nướccuốn đến nơi này? Hay là tôi đã chết rồi, âm hồn hiện đang vất vưởngchốn âm tào địa phủ?
Tôi thử đứng dậy, vừa mới ngẩng đầu thìđột nhiên nghe “cộc” một tiếng, đầu tôi đụng phải thứ gì đó, đau tới nổđom đóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947836/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.