Edit: Dứa
Beta: Thanh Du
*****
Đám người kia im lặng hồi lâu mới ngheông chủ Lý lên tiếng: “Chuyện này đáng ra tôi không nên kể cho ngườikhác, có điều mọi người đã theo tôi lâu như vậy, cũng coi như là ngườimột nhà rồi. Nếu mọi người muốn biết, tôi nghĩ có nói ra cũng khôngsao.”
Thanh niên kia trở nên hưng phấn: “Có khí khái lắm! Không giấu gì ông, chúng tôi quả thực vẫn còn đoán già đoánnon, không biết ông có tuyệt kĩ gì mà một phát tìm được ngay cổ mộ đấy.”
Ông chủ Lý ngừng một chút, miễn cưỡng trả lời: “Chuyện đó cũng không phải bí mật gì, mọi sự tính ra đều liên quan tới tổ tiên tôi. Trong gia phả tôi có ghi lại một chuyện thế này, mọingười trước hết hãy nghe tôi kể qua đã.”
Ông chủ Lý bắt đầu kể một câu chuyện li kì:
Vào thời Bắc Ngụy, chiến tranh loạn lạcliên miên, một ngày không biết phải đánh bao nhiêu trận. Người lớn chếttrận gần hết, ông tổ của lão mới sáu tuổi đã phải đi chăn trâu thuê,kiếm kế sinh nhai.
Năm ấy thôn bên phát sinh bạo loạn, triều đình phái quan binh đến trấn áp, mọi người trong thôn đều chạy nạn hếtcả. Nhà họ không kịp chạy đi, đành nấp kín trong phòng. Bên ngoài chémchém giết giết đến mờ mịt đất trời, phải ba ngày sau mới hết.
Ông tổ của lão nơm nớp lo sợ, len lén rangoài xem sao, thấy xác người chất đầy mặt đất, lại có rất nhiều ngườivẫn còn thoi thóp. Bị dọa đến ngẩn cả người, ông vội chạy đi tìm trâunhà mình, kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947813/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.