Editor: Tiểu Phong Hoa
Beta: Thanh Du
*****
Ba người chúng tôi thoáng đưa mắt nhìn nhau, thần sắc đều lộ vẻ bất ổn.
Gạch sau khi xây dùng sắt nung chảy đổvào cứng chẳng khác gì bê tông cốt thép ngày nay, trên mặt đất bằngphẳng dù có đập bằng búa tạ cũng không hề suy suyển, nói chi đến tìnhhuống hiện tại.
Phía trên tối thiểu cũng có đến bảy tầngkết cấu y hệt thế này, hơn nữa còn đan xen chằng chịt. Không có trangthiết bị hiện đại mà đòi phá mở trần mộ, xem ra bắc thang lên trời còndễ hơn.
Lòng tôi ân hận vô cùng, chỉ biết tựtrách mình ngu ngốc không đoán trước được tình huống này. Mái bằng chịuáp lực không tốt bằng mái vòm, tầng gạch trên kia chắc chắn phải có vậtliệu gia cố thêm. Lăng mộ thời Minh vốn chẳng có bài gì mới, cứ diễn đidiễn lại mỗi một màn dùng sắt nung chảy đúc vào kẽ gạch. Bản thân vốnchẳng có gì ngoài một quyển bút ký và mớ kiến thức kiến trúc mèo quào,xưa nay chỉ quen lý luận suông, ba hoa khoác lác không biết ngượng, đếngiờ mới được nếm mùi đau khổ.
Bàn Tử nhìn tôi: “Đồng chí kiến trúc sư, giờ phải làm gì đây? Cho ý kiến đi chứ?”
“Còn phải hỏi nữa sao, còn nước còn tátthôi, trước hết cứ xử lý cái thứ phía trên đi đã.” Tôi vẫn muốn thử chút vận may, nói: “Đã qua hơn hai trăm năm, tôi không tin nó còn vững chãinhư lúc đầu.”
Bàn Tử thấy tôi vẫn giữ vẻ bình tĩnh cũng tin tưởng vấn đề không quá nghiêm trọng liền bắt tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947796/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.