Edit: Namichan
Beta: Thanh Du
~oOo~
Tôi ngẫm nghĩ một chút, chợt nhớ ra GiảiLiên Hoàn là ai. Kể ra nhà họ Giải và nhà họ Ngô chúng tôi cũng có gốcgác với nhau, hình như là quan hệ bà con thân thích xa lắc xa lơ gì đó,nhưng trải qua nhiều đời, cho đến thế hệ tôi cũng chẳng còn thân thiếtgì cho cam. Có điều, dù sao bọn họ cũng là một gia tộc trộm mộ danh giácó lịch sử lâu đời, mà hình như Giải Liên Hoàn với chú Ba là hai cậu ấmkhá thân với nhau. Tôi cũng chỉ mới gặp ông ta mấy lần, cơ mà những lúcquở mắng chú Ba, ông nội tôi vẫn thường xuyên nhắc tới chuyện nhà họGiải, còn nói vì chú Ba mà cả đời này nhà họ Ngô chẳng thể ngẩng cao đầu trước mặt nhà họ Giải, tiếc cho đứa nhỏ Giải Liên Hoàn này, đi theo mày nên mới gặp phải chuyện đau lòng!
Bây giờ nghĩ lại, Giải Liên Hoàn đã chếtnhư thế, chẳng trách ông già nhà tôi không cho tôi theo chú Ba, nguyênnhân hóa ra vì trước kia chú Ba đã từng có vết nhơ như vậy.
Bàn Tử ở phía sau đẩy đẩy, tôi không cònhơi sức đâu mà nghĩ tiếp, bèn cắn răng dịch lên phía trước mấy bước, quả nhiên trên nóc tường gạch xuất hiện một cửa động tối đen như mực. BànTử vui vẻ kêu to, quả thật nói đại nạn đã ập đến cũng chẳng ngoa chútnào, cả người hắn trước sau đều chằng chịt những vết xước rớm máu do bịđá thanh cương cứa vào, giống như vừa mới tắm kiểu Thổ Nhĩ Kỳ vậy (*). Tôi cũng chẳng khá khẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947783/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.