Editor: Dứa
Beta: Thanh Du
————–
Bàn Tử vừa nói xong lại ho khan, văng cảnước bọt ra ngoài, tôi sốt ruột giục hắn nói tiếp, hắn gãi gãi lưng,bảo: “Từ từ đã nào, việc này xảy ra quá bất ngờ, tạm thời tôi không thểnói rõ được, cậu chờ tôi sắp xếp lại ngôn từ đã.”
Tôi thấy sắc mặt hắn trắng bệch, giọngnói vẫn chưa trở lại bình thường, chắc trong khí quản vẫn còn đọng nước, mới giúp hắn vỗ vỗ vài cái vào lưng. Hắn bị tôi vỗ mạnh đến nỗi thânthể bắt đầu co giật, nôn ra một đống chất lỏng màu trắng dinh dính, nói: “Được rồi, mẹ nó cậu còn vỗ nữa sẽ vỗ chết tôi mất!”
Tôi giục: “Bây giờ đã nói được chưa, rốt cuộc hai người gặp phải thứ gì?”
Hắn khụt khịt mũi, mang tất cả những việc họ đã gặp ra kể lại. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, lời kể của Bàn Tử vìvậy cũng khá lộn xộn, tuy nhiên tôi vẫn hiểu sơ sơ chân tướng sự việc.
Thì ra lúc ấy hắn thấy tôi ngơ ngẩn ngắm đống tranh sứ mới giục vài câu, có điều tôiđang vô cùng tập trung, hoàn toàn không nghe được gì. Bàn Tử thấy tôikhông phản ứng cũng không gọi nữa, cơ bản là vẫn còn tiếc mấy thứ trangsức ngọc ngà quý giá kia, bèn một mình quay lại lấy trước. Lúc đó hắnnghĩ tôi xem xong sẽ tự đuổi theo, hai nhĩ thất chỉ cách nhau năm sáubước chân, không thể xảy ra chuyện gì nằm ngoài dự liệu.
Nhưng sau đó hắn lại thấy một vật, toànbộ chú ý đều dồn cả vào đó, thế là quên luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947763/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.