Editor: Thanh Du
Beta: Tiểu Điệp
Nắp quan tài vừa mở ra, tôi lập tức cảmthấy mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi. Tiến lại gần ngó thử một cái, chỉthấy trong quan tài ngập một thứ nước đen xì, phía trên hơi nước ẩm thấp ngai ngái, bên dưới có thể mơ hồ nhìn thấy những khúc tay chân quấn vào nhau, cũng không biết có bao nhiêu thi thể, tất cả đều đã hóa sáp dínhlại thành một khối thi thể cực lớn. Tôi đếm sơ sơ được 12 khối, cảnhtượng này ghê tởm đến mức nào chắc khỏi phải nói.
Muộn Du Bình thấy cảnh này, nhíu nhíumày, nhưng nét mặt đã giãn ra một chút, cây súng trong tay cũng buôngxuống. Nhìn nét mặt hắn biến đổi, tôi đoán thứ này hẳn là không có gìnguy hiểm, không rõ tại sao vừa rồi hắn lại căng thẳng đến thế.
Mặt trongquan tài có mấy cây đinh tròn tỏa ánh kim, từ trên xuống dưới cứ cáchvài phân lại có một hàng đinh, do ngâm trong nước nên không nhìn rõ làvàng ròng hay là mạ vàng Bên dưới đám thi thể có một khối gì đó trông kì kì, Bàn Tử quét đèn pin rọi từng tấc một từ dưới lên trên,hình như là một phiến đá khắc chữ. Trên cổ và tay thi thể đều đeo đồtrang sức bằng ngọc ngà, đám trang sức này có giá liên thành lại nhỏ gọn dễ cầm.
Bàn Tử thấy thế bắt đầu ngứa ngáy taychân, nhưng đám thi thể kia ghê muốn chết, dù hắn có lỗ mãng đến đâucũng không dám thò tay xuống lớp nước đen xì nổi lềnh bềnh một tầng mỡngười mà vớt đồ. Hắn suy tính nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947757/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.