Editor: Biển
Beta: Miên Hoa Tử
~oOo~
Ba người chúng tôi đều ngớ cả ra, từ nãyđến giờ cùng lắm là 5 phút, dù có là ai đi nữa cũng không thể mang tấtcả trang bị của chúng tôi đi trong thời gian ngắn như vậy được, hơn nữatừ phòng phụ đến hành lang chỉ có duy nhất một con đường, mấy thứ đó cóthể đem giấu vào đâu?
Ba người liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt rấtkhó coi, đây đúng là chuyện trước chưa qua chuyện sau đã đến, Bàn Tửcũng bắt đầu sợ hãi bèn hỏi: “Chẳng lẽ dưới này không chỉ có một cáibánh tông?”
Tôi khoát tay, bây giờ không phải là lúcthảo luận về bánh tông, gặp phải bánh tông chúng tôi còn có thể liềumạng, chứ không có thiết bị lặn, chúng tôi làm sao có thể vượt qua đượcquãng đường vào mộ dài mấy chục mét dưới biển kia, vấn đề này cực kỳnghiêm trọng, nếu không giải quyết ổn thỏa tất cả chúng tôi đều sẽ phảichết trong cái huyệt mộ nằm sâu dưới đáy nước này.
Tôi hỏi Bàn Tử: “Lúc nãy anh là người cuối cùng cởi bỏ trang thiết bị, lúc anh bỏ ra có đem tất cả mang sang chỗ khác không?”
Bàn Tử nói: “Tất nhiên là không! Tám cái bình khí nặng như vậy, tôi đâu có ăn no rỗi việc mà xách chạy tới chạy lui.”
Tôi thấy cũng đúng, lúc đó chúng tôi đềucó mặt, nếu ai đem mấy thứ đó dời đi chỗ khác nhất định sẽ bị phát hiện, hơn nữa những thiết bị đó đúng là rất nặng, nếu muốn một lần dọn dẹpsạch sẽ xem chừng là việc bất khả thi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947749/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.