Editor: Biển
Beta: Miên Hoa Tử
~oOo~
Vừa rồi tôi chỉ lo tập trung toàn bộ sự chú ý vào cái quan tài nên không nhìnkỹ bình sứ này, vội vàng lui lại mấy bước. Cái bình kia lảo đảo lăn vàivòng rồi thay đổi phương hướng, lăn về phía cửa đá dẫn ra hành lang,cuối cùng “Keng” một tiếng va vào khung cửa, ngừng lại.
Mấy người chúng tôi trố mắt nhìn nhau, đều cảm thấy vô cùng kỳ lạ, chẳng lẽ thực sự như Bàn Tử đã nói, trong đó có bánh tông?
Chúng tôi đần mặt ra dễ đến nửa phút,không ai dám tùy tiện tiến lên, Bàn Tử hạ giọng, nói: “Mọi người, cáibình này đúng là có chút ma quái. Hay là chúng ta tiên hạ thủ vi cường,cứ cho nó mấy mũi lao?”
Tôi tất nhiên không tán thành, nhẹ giọngnói: “Ngàn vạn lần không được, trước hết cứ xác định rõ nó rốt cuộc làcái gì đã hẵng bàn tiếp!”
Tôi nói như vậy, trước hết là do đã nhìnra được bình sứ lớn này là đồ sứ Thanh Hoa có từ thời Nguyên-Minh, nhấtđịnh là một món đồ quý giá, hơn nữa kích cỡ lớn như thế này,trên thế giới đã chẳng còn lại mấy cái, chỉ sợ đập cái này là không còncái thứ hai. Hơn nữa, không biết bên trong rốt cuộc có thứ kỳ quái gì,nếu quả thật là bánh tông như lời Bàn Tử nói thì khó tránh khỏi sẽ cómột trận đánh nhau, vừa rồi tôi ở dưới nước tiêu hao rất nhiều thể lực,nếu có đánh nhau thật chắc chắn là chạy không nổi.
Nhưng hiện tại chúng tôi đang ở trong cổmộ sâu hơn mười mét dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947747/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.