Khuôn mặt khổng lồ dữ tợn đó phải lớn hơn đầu tôi đến bốn năm lần, cơ thể nó khuất sau cánh cửa thép, không biếtcòn bự cỡ nào. Ánh sáng từ lỗ thủng trên boong tàu chiếu xuống khá yếunên tôi không thể nhìn rõ mặt mũi nó, không biết nó là quỷ hay là độngvật nữa, chỉ thấy khuôn mặt này quỷ khí dày đặc, quái dị không tả nổi.
Tôi cứ thế ngơ ngác nhìn nó, cảm giác têdại lan khắp toàn thân, sợ đến nín thở, mẹ nó, hai chân cũng nhũn ra như bún rồi. Tôi chật vật lùi lại mấy bước, lập tức nghĩ đến cô gái kia vẫn còn nằm trên mặt đất, dù cô ta chẳng tốt đẹp gì nhưng thấy chết màkhông cứu thì cũng không phải phép cho lắm.
Tôi lật người cô ấy lại, phát hiện ra hai bàn tay khô kia đã biến mất, nhưng lúc này ai hơi đâu mà để ý nhiềuvậy, nếu nước còn tiếp tục tràn vào, đầu cô ấy sẽ ngập trong nước, chếtđuối là cái chắc. Tôi đỡ dưới cánh tay cô ấy, từ từ kéo về phía sau. Bên kia khoang thuyền thế nào cũng có thang dẫn lên boong, đưa được cô gáinày lên boong rồi thì muốn nhảy xuống biển hay cầu cứu đều được, lựachọn cũng nhiều hơn.
Tôi vừa nhích từng bước chân run rẩy vừatự nhủ trong lòng: “Bình tĩnh, bình tĩnh, ở vào tình cảnh này thì càngphải bình tĩnh!”, cứ từng chút một lùi về phía sau, tầm mắt lại khôngdám rời khỏi khuôn mặt kia.
Con quái vật chỉ lặng lẽ ở đó nhìn tôi,nhất thời xung quanh chỉ nghe tiếng nước chảy ào ào. Nếu em nó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky/2947733/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.