Editor: Tiêu
Chúng tôi bơi phía sau, tim đập càng lúc càng nhanh, đây là một canh bạc, nếu như con cá nheo kia dẫn chúng tôi tới một thủy vực sâu hơn nữa, khi chúng tôi trở về sẽ có thể hết dưỡng khí mà chìm nghỉm.
Trong lòng đấu tranh tư tưởng kịch liệt, nhưng người vẫn bơi theo con cá nheo kia. Bàn Tử vượt qua tôi, bản thân như cảm giác thấy nước miếng trong miệng anh ta sắp trào ra tới nơi rồi.
Tiếp tục bơi thêm năm phút, trong lòng tôi lo lắng đã lên đến cực điểm, vô số lần muốn quay đầu về hướng khác mà bỏ chạy. Bạch Xà đã sớm bỏ xa chúng tôi để theo sát con cá nheo lại vừa nháy tín hiệu.
Tôi thấy có hy vọng, lao tới, áp lực nước trên người chầm chậm thay đổi, rất nhanh sau đó đầu mát lạnh, chúng tôi ngoi lên khỏi mặt nước.
Bàn Tử đốt pháo lạnh lên, chiếu sáng ra bốn phía, đây là một bãi đá ngầm, bên trên có một khe hở, có ánh mặt trời từ bên trong khe hở lọt vào, vô số rễ cây và dây tơ hồng rủ xuống ở đó. Kèm theo là một suối nước bên dưới.
Chúng tôi chậm rãi đi lên bãi sông, cởi trang bị đồ lặn xuống, phát hiện chúng tôi đã đi qua khu vực nước bao phủ, lại bước vào một đoạn đường có thể đi bộ được.
“Cá đâu?” Bàn Tử hỏi tôi. Tôi ngồi xuống nhìn mặt nước nơi đây nổi một lớp chất nhầy màu trắng, tôi lấy tay sờ thử, vô cùng tanh tưởi, đây là phân và nước tiểu động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-muoi-nam-sau/2915631/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.