Q1. Chương 17: Phỏng Đoán.
Tác giả: Thiên Tinh Cơ.
Editor: Tiểu Mục (小目).
Nghe Bàn Tử thuật lại xong từ đầu tới cuối, lòng tôi có chút cảm giác buồn bã. Không ngờ được Muộn Du Bình thế mà lại vì tôi bị thương trước mặt anh ta mà không muốn gặp lại tôi. Anh ta sao lại không biết rằng cho dù có cho tôi một cái “Mười năm thiên chân vô tà” căn bản cũng chẳng thay đổi được gì, nếu tôi quyết tâm phải tuân thủ hứa hẹn trong mười năm này không có khả năng có thể có cuộc sống giống như người bình thường, bởi vì một khi quay lại làm người thường, khả năng tôi sẽ phải kết hôn sinh con, mà mười năm sau không thể cứ thế mà mặc kệ người nhà được.
Thật là “Một lần gặp Muộn Du Bình, sai lầm cả đời*”!!
(*) Nguyên văn: Nhất kiến bình tử ngộ chung thân (一见瓶子误终身).
Hơn nữa chuyện ở trên đường lần này còn loạn đến ly kỳ như vậy, Ngô gia chúng tôi muốn dứt ra đã không có khả năng rồi. Đơn giản mà nói, con xác ướp cụ ngàn năm trong Ngọc Dũng ở khách sạn Tân Nguyệt đó dáng vẻ giống hệt tôi, thật sự là đủ sức viết một cuốn tiểu thuyết kỳ ảo. Kế tiếp chỉ sợ không thể nào sống yên ổn.
Đương nhiên tôi để ý nhất vẫn là Muộn Du Bình để Bàn Tử mang về câu nói “Cân bằng Chung cực đã bị phá hỏng, thời gian của chúng ta đã không còn nhiều lắm” kia. Giả thiết “Chung cực” như lúc trước tôi đã suy đoán như vậy là một cái từ sinh mệnh thể và “Phi sinh mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-linh-vuc-hac-am/1112351/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.