Chuyển ngữ: Vân Mộc
Người nọ trông bề ngoài như một lão già khô đét, nhưng động tác cực kỳ nhanh nhẹn, mọi người sững sờ đúng một giây, Trương Lão Quán lập tức nhảy dựng lên đuổi theo: “Phật gia! Kẻ trộm ở chỗ này!”
Cả đám người cũng đuổi theo, mới thấy dưới lòng sông có một hang mỏ thông xuống dưới đất, người gầy choắt cũng phải gượng lắm mới len vào được, dưới hang sâu không thấy đáy. Xem ra, cả ngọn núi này dường như đã bị khoét rỗng đến cả ngàn vạn cái lỗ ở bên trong rồi. Khi đến gần, từ dưới hang bốc lên một mùi tanh tưởi nồng nặc. Trương Lão Quán bịt mũi, không chút do dự nhảy phắt xuống, Tề Thiết Chủy có kéo cũng không kéo lão lại được.
“Sao lại lỗ mãng thế! Nhỡ dưới đó là hố phân thì làm sao?” Tề Thiết Chủy kêu lên, thấy xung quanh ai nấy đều gọi í ới, Trương Khải Sơn dẫn người xuống khỏi các nơi đã mai phục, đến trước cửa hang mỏ này.
“Thằng ranh này quả nhiên không đi trên mặt đất, chỉ là không ngờ hang mỏ lại đào ở chỗ này mà thôi. Trèo lên mặt đất liền giả vờ làm xác chết, chúng ta đúng là không thể phát hiện ra nổi, nếu không phải Bát gia ngài đi về phía ấy, thì chuyến này chúng ta vồ hụt rồi.” Một anh thân binh nói, Trương Khải Sơn liền vỗ đầu anh ta, mắng: “Nịnh nọt cái gì đấy, đi hỗ trợ!”
Mấy anh thân binh vội vã gật đầu túi bụi, rồi cũng nhảy xuống hang. Trương Khải Sơn cũng muốn xuống đó hỗ trợ, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-lao-cuu-mon/2046421/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.