🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyển ngữ: Vân Mộc



Lão mặt rỗ nói một câu bằng tiếng Trường Sa, ý nghĩa đại khái rất hỗn loạn, chỉ nghe loáng thoáng được mấy từ, đại loại như “cái thằng cháu rùa rụt cổ này”, nghe như lời mắng chửi vậy, lại còn rõ là dài. Tề Thiết Chủy nghe xong mà chẳng hiểu ý của cao nhân là gì, sao phải đặc biệt tìm một kẻ đến gửi mấy lời chửi đổng để làm gì? Lại nghĩ thầm, không thể thế được, vị cao nhân này thậm chí còn tự cuốn bản thân mình vào chuyện này rồi, dù thế nào cũng phải để lại vài lời hữu dụng mới đúng.



Thế là hắn nghe lại một lần nữa. Lão già kia căn bản không hiểu những từ ngữ này mang ý nghĩa gì, chỉ nhớ được đại khái cách phát âm thôi, lại hỏi một lần nữa, thì lão cũng nói tiếp cho hết.



Tề Thiết Chủy đột nhiên hiểu ra.



Đây là một câu cổ văn, lại nói ra bằng tiếng địa phương, kẻ nào không phải người trong nghề thì khó lòng mà nghe hiểu được.



Đại ý là: học trò không đủ ba mươi sáu năm thì lui, long, huyệt, sa, thủy tưởng loạn mà không loạn, ba loài gây hại không gần mà lắm trù trừ, dưới đất có trời, dưới trời có lửa, huyệt không cần bùn, hai dòng hợp giao.



Câu đầu tiên cũng đủ khiến sắc mặt Tề Thiết Chủy xám ngoét, Trương Khải Sơn hỏi lời này có ý gì, hắn đáp: “Cao nhân nhà tôi nói, người nào sở học dưới ba mươi sáu năm thì không nên đi vào.”



Mọi người im phăng phắc, Trương Khải Sơn hỏi, còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-lao-cuu-mon/2046416/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.