Chuyển ngữ: Earl Grey
Một đêm này không ai được ngủ ngon, nhưng cả đoàn người đều đã quen hành tẩu nơi hoang sơn dã lĩnh nên cũng không gặp phải chuyện gì. Làng người Động rất bé, Trương Lão Quán không dám vào làng mà đi vòng qua cổng làng, tiến vào khu vực ruộng bậc thang. Ở Tương Tây ruộng bậc thang trải dài hàng vạn mẫu mênh mông bất tận, thỉnh thoảng lại lác đác vài nấm mồ, vài mảnh rừng hoang, rất thích hợp để ẩn náu.
Riêng Tề Thiết Chủy và viên sĩ quan phụ tá cứ thế đường hoàng mà vào làng, đến từ đường của làng còn mượn tạm cái gáo bầu của người đàn bà đang múc nước ven giếng gần đó, rửa mặt mũi chân tay một lát, toàn thân cũng tỉnh táo hẳn lên. Ngẩng đầu nhìn ánh nắng rạng rỡ, Tề Thiết Chủy quan sát thế núi xung quanh, bấm ngón tay tính một quẻ, chọn một hướng rồi xuất phát.
Trương Khải Sơn không có ở đây, viên sĩ quan phụ tá mới phát hiện ánh mắt Tề Thiết Chủy đã thâm trầm hẳn xuống, lời cũng ít hơn, trông dáng vẻ ấy thế mà lại thêm đến mấy phần thanh cao thoát tục. Không khỏi lấy làm kinh ngạc: “Bát gia, tổ sư gia nhà ngài nhập lên người ngài rồi hay sao đây. Trông đến là tiên phong đạo cốt, giá mà lúc trước cũng thế này thì bây giờ cần gì phải tiên nhân độc hành chứ?”
Tề Thiết Chủy cũng không để bụng, lẳng lặng bảo: “Phật Gia ở đây, Phật Gia kiểm soát tình hình, tôi đây chỉ cần gióng trống khua chiêng chạy theo là được rồi. Phật Gia không ở đây, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-lao-cuu-mon/130984/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.