Sáng sớm hôm sau, Hắc Hạt Tử tỉnh dậy vì cơn lạnh.
Cái máy sưởi trong nhà lão Vệ hình như không có tác dụng lắm, hoặc là cửa sổ bị hở khiến gió lùa vào, tóm lại Hắc Hạt Tử tỉnh dậy phát hiện trên người mình chỉ còn một góc chăn bông, Tô Vạn nằm cách hắn tầm nửa cánh tay, dùng hai cái chăn bọc bản thân thành một quả bóng, còn có vẻ vì quấn quá chặt mà không được thoải mái, chép miệng rồi chảy nước miếng ra gối.
Tư thế ngủ bây giờ của trẻ con thực sự kinh khủng.
Hắc Hạt Tử nghĩ vậy, túm lấy một góc chăn trên người mình, đạp mạnh vào quả bóng chăn kia, Tô Vạn chỉ kịp phát ra một tiếng "ừm" buồn ngủ rồi lăn quay ra khỏi giường.
"Mẹ kiếp!" Nửa phút sau, Tô Vạn tức giận đứng lên, "Tôi là sinh viên đại học, tôi có quyền công dân ngủ đến khi tự nhiên tỉnh!"
Hắc Hạt Tử nhàn nhạt nhìn cậu: "Bây giờ tôi trả lời câu hỏi tối hôm qua cho cậu, không phải dùng chậu rửa chân mà là chậu tắm."
Tô Vạn mơ hồ nhớ lại một chút, rồi đột nhiên trở nên tỉnh táo.
"Thật sự không thể dùng nước tiểu đồng tử sao, sư phụ?" Cậu hỏi một cách khô khan.
9 giờ sáng, Hắc Hạt Tử và Tô Vạn thu dọn gọn gàng, từ trên lầu đi xuống, phát hiện lão Vệ bị chị Lý trói vào ghế phòng ăn, cũng không biết là ngủ hay ngất xỉu, còn chị Lý thì ngủ bên cạnh cả đêm.
Hắc Hạt Tử tiến lên mở mí mắt lão Vệ nhìn một chút, nói với Tô Vạn: "Nửa chén là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-hac-van-cong-viec/219598/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.