Sáng sớm báo chí đưa tin, khối vẫn thạch ở Biển Đông đã được vớt lên, đường kính khoảng chừng bằng một nửa sân bóng rổ, các chuyên gia đều lên tiếng. Vương Minh cười lăn cười bò, hắn nói có một chuyên gia bị hói đầu, bộ dáng rất giống với cậu hai của hắn. Chỉ có tôi chú ý tới hàng chữ nhỏ phía dưới tin tức, dạo gần đây con chó của một người nông dân ở Phúc Kiến đã xảy ra biến dị, theo điều tra là do bị nhiễm virus loại mới, sau khi trị liệu thì ngày hôm qua chú chó đã hồi phục.
Tôi quay đầu nhìn sang Muộn Du Bình, hy vọng tình huống này không giống như những gì tôi nghĩ.
Chùa Linh Ẩn mỗi ngày đều tấp nập kẻ ra người vào, tôi và Muộn Du Bình đứng trước một quầy bói toán chờ Trương Hải Khách. Nói cũng lạ, tôi nhìn kiểu gì cũng thấy lão thầy bói này quen mắt, đặc biệt là hai nhúm râu kia, vừa nhìn đã biết là dán lên. Bé con Muộn Du Bình chỉ vào hắn: "Tề."
Hắn vừa nói xong, phía sau thầy bói liền xuất hiện một con chó, càng nhìn càng thấy nó giống con Pinocchio của Tiểu Hoa.
"Không phải chứ, anh thiếu tiền như vậy à?" Tôi trực tiếp nhấc cái mũ trên đầu lão thầy bói xuống, kính đen to bự chảng của Hắc Hạt Tử lộ ra, nhúm râu quai nón bên trái có dấu hiệu lệch hẳn xuống.
"Ai mà không cần tiền chứ, cậu nói đúng không? Hơn nữa đây chính là nghề cũ của sư phụ cậu, nếu đã đến đây rồi thì sao không để tôi xem một quẻ cho hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-nhat-duoc-tieu-ca-phai-lam-sao-bay-gio/214585/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.