Sau khi vở bài tập được trả lại, Ngô Tà ngạc nhiên nhìn vở của mình, có ai đó đã làm nốt mấy đề mà cậu còn chưa kịp làm xong.
Khác với nét chữ tinh tế tự nhiên của Ngô Tà, mấy đề ở phía sau được viết bằng nét chữ cứng cáp, mang theo cả khí phách trong đó. Ngô Tà chăm chú nhìn chữ viết kia, càng nhìn càng thấy đẹp, sau đó cậu đột nhiên nghĩ đến, không phải là Trương Khởi Linh làm giúp cậu đấy chứ? Cậu cầm vở muốn hỏi Trương Khởi Linh nhưng hắn đã nằm nhoài trên bàn không thèm để ý đến xung quanh, cuối cùng Ngô Tà đành thôi.
Chuông vào học vang lên, Trương Khởi Linh lại ngồi dậy ngay ngắn, Ngô Tà dùng đầu bút khẽ đụng vào cánh tay hắn. Trương Khởi Linh cúi đầu nhìn cây bút đang chọt chọt vào tay mình, đây là cây bút màu hường phấn mà Giải Vũ Thần đưa cho Ngô Tà, sau đó hắn nhìn về phía Ngô Tà, cậu nở nụ cười nhìn Trương Khởi Linh, hỏi:
"Trương Khởi Linh này, cậu giúp tớ làm mấy đề phía sau phải không?"
Trương Khởi Linh lại cúi đầu nhìn bút của Ngô Tà, sau đó khẽ gật đầu, Ngô Tà phải cố gắng kiềm chế để không mỉm cười toe toét:
"Cảm ơn cậu nha!"
Trương Khởi Linh lắc đầu rồi lại ngẩn người nhìn lên bảng. Ngô Tà đang vô cùng vui vẻ, hai tay chống cằm nghe thầy giáo tiếng Anh giảng bài hăng say trên bục.
Buổi trưa lúc sắp tan học, Ngô Tà nhận được tin nhắn của Giải Vũ Thần hỏi cậu trưa nay ăn gì, Ngô Tà nhắn lại đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/171062/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.