(*) Muộn Du Bình hiểu ngắn gọn là thằng con ghẻ một tiếng cũng không nói (ai đọc nguyên tác hẳn sẽ biết, Muộn Du Bình là biệt danh mà Ngô Tà thầm gọi Trương Khởi Linh, vì thế nên tôi quyết định viết hoa cụm từ này)
.
Ngô Tà trở lại phòng học, bạn học mới vẫn nằm úp sấp trên bàn ngủ, cậu nhìn thoáng qua Trương Khởi Linh rồi cầm lấy cái ly đi rót nước.
"Ngô Tà! Ngô Tà! Cậu làm xong bài tập cho tớ chưa?! Ngô Tà! Mới sáng sớm mà sao lại nằm ngủ trên bàn thế kia! Bài tập của tớ đâu! Ngô Tà! Cậu hết thương tôi rồi! Muốn chia tay phải không? Ngô Tà! Tôi.... Á mẹ ôiiiiii!"
Ngô Tà hóa đá nhìn Giải Vũ Thần chạy vào lớp bọn họ, sau đó tiến thẳng tới chỗ Trương Khởi Linh đang ngủ. Giải Vũ Thần muốn bắt lấy bả vai Trương Khởi Linh thì hắn đột nhiên giật người dậy, cầm lấy cổ tay Giải Vũ Thần, nhẹ nhàng ném Giải Vũ Thần ra ngoài. May thay, Giải Vũ Thần một cước đạp lên vách tường xoay người lại mới không té lăn trên đất, nhưng vì dùng sức quá mạnh, cánh tay y quẹt vào tường nên đỏ hồng một mảnh. Giải Vũ Thần học hát hí khúc, thân thủ coi như không tệ, nếu không đã úp mặt xuống sàn.
Lúc này Ngô Tà mới sực tỉnh, cậu vứt cái ly nước vào thùng rồi chạy đến chỗ Giải Vũ Thần, cậu thấy cánh tay của Giải Vũ Thần đã sưng tấy lên.
"Tiểu Hoa! Tiểu Hoa! Cậu không sao chứ!"
Ngô Tà cầm lấy cánh tay y kiểm tra, bây giờ Giải Vũ Thần mới nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/171057/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.