Trương Mặc Bạch khẽ gõ cửa, giọng nói lạnh nhạt của Trương Khởi Linh truyền ra:
"Vào đi."
Trương Mặc Bạch tiến vào phòng bệnh, hắn đứng cạnh giường của Trương Khởi Linh, Trương Khởi Linh đang tựa vào đầu giường. Trương Mặc Bạch định hỏi Trương Khởi Linh tối nay muốn ăn gì, đột nhiên hắn nhìn thấy Ngô Tà đang nằm cạnh đó, còn ôm cánh tay của Trương Khởi Linh ngủ say sưa.
Trương Mặc Bạch hoảng hồn lùi lại vài bước, Ngô Tà khẽ nhíu mày, Trương Khởi Linh ngẩng đầu lạnh lùng liếc hắn. Trương Mặc Bạch đành vội vàng cúi đầu xuống nói với Trương Khởi Linh:
"Tối nay ngài... ngài muốn ăn gì?"
"Tùy thôi, nấu cay một chút."
Trương Mặc Bạch lại ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi hắn:
"Không phải ngài không thích ăn cay sao?"
"Chuẩn bị cho cậu ấy. Cậu đi sắp xếp, sáng mai đưa cậu ấy đến trường."
"Vâng, vâng."
Trương Mặc Bạch đưa tay lau mồ hôi trên trán, sau đó hắn khẽ khàng đi ra khỏi phòng. Trương Khởi Linh đắp lại chăn cho Ngô Tà rồi cầm điện thoại của mình lên xem.
Giải Vũ Thần ngồi trên sô pha nghịch di động, sau đó vô tình ngủ thiếp đi. Trong mơ màng, y cảm thấy có người đang cầm tay mình, y giật tay về nhưng không được, Giải Vũ Thần mở mắt, y nhìn thấy Hắc Nhãn Kính đang lén lút dựa sát vào mình. Giải Vũ Thần cau mày định đẩy hắn ra, nhưng rồi y sợ hãi nhận ra rằng hai tay của mình đang bị trói sau lưng.
"Anh làm cái quỷ gì vậy?! Mau thả tôi ra!"
Giải Vũ Thần cố sức giãy giụa hai tay, nhưng y phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chung-ta-cung-nhau-tot-nghiep/1653534/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.