Ngô Tà ở sau bãi đá ngầm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng hạ quyết tâm, cậu quẫy đuôi bơi đến bờ biển chất đầy quần áo của con người.
Mặc xong quần áo, Ngô Tà trông giống như một nam sinh bình thường. Mặc dù bộ đồ hơi chật, vả lại cậu cảm thấy tự tiện lấy cắp quần áo của người khác hình như không tốt lắm, nhưng đây là tình huống bất đắc dĩ, cậu cũng không còn biện pháp nào khác.
Bên phía Trương Khởi Linh, sau khi hắn trở lại biệt thự của mình thì lâm vào trầm tư, chuyện xảy ra ngày hôm nay cùng với chàng trai có nụ cười xán lạn kia, hắn còn chưa kịp nói lời cảm ơn thì người ấy đã biến mất. Tắm rửa xong, Bàn Tử dọn bữa tối lên thì bắt gặp hắn đang ngẩn người trước bàn ăn.
"Này, cậu không sao chứ? Suốt ngày ngẩn người thế kia." Bàn Tử vừa dọn đồ ăn vừa lải nhải, "Cho dù bình thường cậu cũng không khác gì, nhưng hình như hôm nay hơi sai sai nha! Hay là rơi xuống biển nên có bóng ma tâm lý?"
Đôi mắt đen láy của Trương Khởi Linh liếc nhìn Bàn Tử rồi im lặng ăn cơm.
"Thôi được, Bàn gia tôi không nói nữa, ăn cơm thôi. Hôm nay tôi có nấu món cá sốt chua ngọt mà cậu thích ăn đấy, tôi làm quản gia quá tận tâm rồi, lại còn kiêm cả đầu bếp và nhân viên quét dọn."
Bàn Tử đã quen với tính cách lạnh lùng của Trương Khởi Linh, làm bạn với hắn nhiều năm qua, ngoại trừ những lúc tàn nhẫn oai phong trên thương trường, bình thường hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chang-tien-ca/216121/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.