"... Mấy ngày sau đó tinh thần của cậu ấy càng tệ hơn, cậu ấy bảo là lâu rồi chưa quay về đại dương, thấy cậu đã khỏe nên đêm qua cậu ấy quyết định đi về."
Trương Khởi Linh siết chặt lấy tấm chăn, hắn muốn hét thật lớn, hắn đã hiểu rồi, tất cả những điều bất thường của cơ thể mình đều là do Ngô Tà, Ngô Tà vậy mà dám sẵn sàng làm đến mức này chỉ vì hắn.
"Cậu ấy sao rồi?" Trương Khởi Linh không biết bây giờ rốt cuộc Ngô Tà thế nào, hắn chỉ có thể bất lực mà thôi.
"Tình hình của Thiên Chân không ổn lắm, tệ... tệ hơn cả hồi cậu ấy ngất xỉu vào lần đầu gặp mặt." Bàn Tử bổ sung thêm, "Lúc đó tôi cứ tưởng Thiên Chân chỉ muốn trích tí máu, ai dè lại làm như vậy, ngày nào cậu ấy cũng phải ngâm mình trong nước..."
Trương Khởi Linh ra hiệu cho Bàn Tử nói tiếp, "Tôi vẫn cảm thấy Thiên Chân rất kỳ lạ, mà sự hồi phục của cậu còn lạ hơn, hôm nay lúc tôi đi tiễn Ngô Tà thì vẻ mặt cậu ấy cũng khá bất thường. Vì vậy tôi mới nghĩ lại, có khi nào vì cứu cậu nên cậu ấy... có vấn đề gì không. Tôi nhớ mấy năm trước có người ở bờ biển đến cửa hàng của tôi để bán một cái hộp cổ, trong đó ngoại trừ một con dao làm từ xương cá còn có một quyển sách, nó viết bằng ngôn ngữ cổ xưa nên tôi không hiểu lắm, lúc ấy chỉ lật xem thử, giờ nhớ lại thì dường như có hình vẽ người cá. Vậy nên hôm nay tiễn Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-dong-nhan-binh-ta-chang-tien-ca/1160899/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.