Tác giả: Trà Sắc Già Phê
Edit+Beta: Cam
_____________________
Đôi mắt Giải Vũ Thần trở nên hung tàn: "Thả em ấy ra!" Quát lớn với Uông Tàng Hải.
Trên mặt Uông Tàng Hải lộ ra mạt cười tà ác, quay đầu nhìn Hoắc Tú Tú trong tay: "Hắn kêu ta thả cô ra, có khả năng không? Ha ha..." Uông Tàng Hải cười một tràng dài, sau đó nói: "Đương nhiên có thể. Bất quá phải có điều kiện."
"Điều kiện gì? Nếu ông muốn tứ linh thì cứ việc cầm đi." Giải Vũ Thần dùng đôi mắt đỏ quạch nhìn chằm chằm Uông Tàng Hải.
"Oh! No no..." Uông Tàng Hải dùng ngón tay để nơi khóe moi lung lay vài cái, nói: "Tứ linh đã là vật trong tay ta, thứ ta muốn là Ngô Tà và người có dòng máu điều khiển được tứ linh kia."
Toàn bộ cơ thể Trương Khởi Kinh chấn động, tuy rằng hắn suy đoán Ngô Tà không có chết, nhưng bị người khác nhắc đến như thế, đột nhiên hắn cảm thấy hy vọng không còn quá xa vời.
Khóe miệng Giải Vũ Thần treo lên một mạt cười tà, "Xem ra phải để ông thất vọng rồi." Y dừng lại một chút, nói tiếp: "Ngô Tà đã sớm chết, mà cái người mang dòng máu đặc thù mà ông muốn căn bản không hề tồn tại. Lần này máu khởi động tứ linh, chính là hợp thành. Ông cũng biết người Uông gia các ông đã sớm không còn loại máu này, người duy nhất còn lại chính là một lão hòa thượng. Sau khi ông ấy đem máu cho chúng tôi thì đã biến mất, mà một loại khác... chính là Ma tộc! Mà Ma tộc chúng ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-chi-chung-cuc-su-menh/1001475/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.