Tác giả: Trà Sắc Già Phê
Edit+Beta: Cam
_____________________
"Huyết thi hồng ma!"
"Phải làm sao bây giờ?"
"Chỉ có thể liều mạng!"
"Chúng ta hoàn toàn không có cơ hội thắng, xem ra mấy người chúng ta phải chết cùng chỗ này rồi." Hắc Nhãn Kính có chút cà lơ phất phơ nói, kỳ thật giọng điều lại có chút vô lực.
"Cút đi, tôi mới không muốn chết cùng một chỗ với mấy lão nam nhân các cậu đâu." Bàn Tử nói. Nghe thì rất có khí thế, thực chất giọng nói lại càng lúc càng nhỏ.
"Ngô ca, hình như lão chỉ nhìn chằm chằm chúng ta." Bao Da nói xong liền nhích lại gần tôi.
"Trước chúng ta cứ lặn lẽ đi qua, lão cũng chỉ đứng đấy nhìn, động còn chưa động, sợ cái gì?" Bàn Tử nhỏ giọng nói, nhưng giờ phút này lại phi thường rõ ràng, ngay cả tiếng hít thở của chúng tôi cũng có vẻ trầm trọng hơn vài phần.
"Có lẽ chúng ta vẫn còn một cơ hội." Hắc Nhãn Kính nói.
"Có cơ hội còn không mau nói." Bàn Tử vội vàng.
"Hiện tại nó vẫn chưa hấp thụ máu nên toàn thân không linh hoạt. Chúng ta có thể tìm một người mau lẹ, hấp dẫn nó, còn những người khác nhanh chóng tìm lối ra."
"Nó không linh hoạt? Vậy sao không nhân cơ hội giết chết luôn?" Bàn Tử hỏi.
"Căn bản đánh không chết được." Tôi nhàn nhạt trả lời câu hỏi của Bàn Tử.
"A!"
"Nghe nói qua Hạn Bạt* chưa? Thứ này còn lợi hại hơn cả Hạn Bạt."
*Hạn Bạt: hay còn gọi là Bạt, là một yêu quái trong thần thoại của Trung Quốc, là một loại sinh vật tring truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-chi-chung-cuc-su-menh/1001464/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.