Nước rất trong, chỉ liếc mắt một cái là có thể nhìn rõ mọi thứ, ở phía dưới có một cái trông như cổng vòm, dưới ánh đèn pin và lượn sóng của nước nhìn không được rõ cho lắm.
"Chỗ này hắn là thông đạo để bước vào, Hạt Tử hẳn đã vào trước, chúng ta trước mắt cứ đợi hắn." Tôi nói.
Quả nhiên không lâu sau đó, Hắc Hạt Tử chui ra từ phía bên kia cổng vòm. Hắc Nhãn Kính nhô đầu ra khỏi mặt nước, điên cuồng hít lấy không khí, vun vun mái tóc khiến giọt nước rơi bắn đầy người tôi. Cái tên kì quái này, bất luận ở chỗ nào cũng không quên làm trò.
"Mọi chuyện thế nào rồi?" Tôi hỏi.
"Có thể nín thở hai phút thì đi với tôi." Nói xong liền chui xuống nước.
Nói hai phút, khả năng Lê Thốc không được, vì thế tôi quay đầu lại hỏi: "Nín không được hai phút giơ tay lên."
Quả nhiên tiểu tử Lê Thốc kia là người đầu tiên giơ tay, tôi lại nhìn đến bên kia bộ dáng muốn lại không dám của Gậy Trúc, nói: "Gậy Trúc và Lê Thốc ở lại, hai người ở đây tiếp ứng là được."
Sau đó chúng tôi cởi quần áo bỏ vào trong túi, lại dùng túi chống thấm bao lại. Hai phút nín thở nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, nhưng lại vượt qua giới hạn của rất nhiều người. Nếu không phải chúng tôi làm loại ngành nghề này, không được huấn luyện qua, mấy người chúng tôi cũng không có khả năng làm được như thế. Đại Thành Tử giữa đường đã không ổn, tôi ở ngay sau hắn liền thuận đường xả cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-chi-chung-cuc-su-menh/1001459/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.