Tác giả: Trà Sắc Già Phê
Edit+Beta: Cam
_____________________
Buổi sáng ngày hôm sau.
Sau khi cùng Muộn Du Bình rèn luyện buổi sáng trở về, tôi tính đi đến chỗ cổng chào trong khi Muộn Du Bình chuẩn bị ngủ tiếp.
Tôi đi thẳng lên phòng thứ tư ở lầu ba, đang định nhấc tay gõ, cửa liền mở ra.
"Thượng quân thỉnh." Tới mở cửa là người đưa đao cho tôi.
Tôi đi thẳng vào, nơi này xem như là một nhã gian khá độc đáo, bày biện đơn giản mà tinh xảo. Tôi vốn tưởng ông lão kia sẽ ở bên trong chờ tôi, nhưng thật đáng tiếc, bên trong không có ông lão nào cả.
"Người đâu?" Tôi hỏi.
"Quân phụ một lát sau liền tới." Ông ta đáp trả.
Quân phụ!! Này mẹ nó là tình huống gì? Chẳng lẽ người đó là ông già tôi hồi tôi còn ở Ma tộc!?
Có thể ông ta nhìn thấy biểu tình quá mức kinh ngạc của tôi, vì thế giải thích: "Quân phụ là quân sư của Ma tộc, mà ngài là do ông ấy nuôi nấng từ nhỏ, nên ngài mới gọi ông ấy là quân phụ. Chúng tôi cũng xưng hô theo như thế."
"Ừ." Vì thế tôi hiểu rõ, ừ một tiếng trả lời.
Tôi mới vừa ngồi xuống, cửa mở ra. Bước vào là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, dáng người cao gầy, giữa mày hiện lên nét uy nghiêm, làm người ta vô cớ kính sợ ba phần.
"Gặp qua thượng quân!" Người đàn ông đi đến trước mặt tôi, ôm quyền nửa quỳ nói. Trong lòng tôi thấp thỏm, thiếu chút nữa cũng quỳ xuống theo y. Cũng không chờ tôi nói bình thân gì đó, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-chi-chung-cuc-su-menh/1001443/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.