Tác giả: Trà Sắc Già Phê
Edit+Beta: Cam
______________________
Trên đường từ nhà chú Hai trở về, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Kỳ thật mặc kệ tôi làm thế nào cũng sẽ có người vì tôi mà tổn thương, chỉ là lúc này đây tôi muốn ích kỷ. Tôi chỉ hy vọng tôi còn thời gian, còn thời gian đi giải quyết Chung Cực, có thời gian hồi báo cha mẹ, có thời gian ở bên mọi người.
Lúc về đến nhà Muộn Du Bình đang ở dưới lầu đợi tôi, cái này làm tôi có chuta cảm giác chim mỏi về tổ, loại cảm giác này chính là "nhà", nơi bến cảng cuối cùng của tâm linh. Trước kia tôi vô số lần nghĩ muốn mang Muộn Du Bình về nhà, bây giờ nghĩ lại, nó bị tôi đơn giản hóa thành chỗ để ở.
"Đi thôi, về nhà."
"Ừm." Muộn Du Bình gật đầu với tôi một cái.
"Ông chủ không phải anh đã về đến nhà rồi sao?" Tô Vạn đột nhiên hỏi.
Tôi nhìn Tô Vạn mỉm cười nói: "Không sai, đã về đến nhà."
Mỗi người có cách lý giải khác nhau, tôi thật sự đã về đến nhà, có Muộn Du Bình, còn có cửa hàng nhỏ của tôi.
Sau khi trở lại Muộn Du Bình vẫn không hỏi chuyện chuyến đi tới nhà chú Hai lần này. Chuyện này trong mắt một số người sẽ hiểu thành không quan tâm, chỉ là tôi biết, đây là một loại tình cảm ăn ý của hai chúng tôi. Bởi vì hắn tin tưởng tôi, tin tôi sẽ tìm được phương án xử lý tốt nhất. Đồng thời chúng tôi cũng ăn ý nhau lảng tránh đi vấn đề, với một số vấn đề chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-chi-chung-cuc-su-menh/1001422/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.