*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit by Cam
Cuối cùng cũng có một tia không khí trong lành chuôi vào khoang mũi, tôi dọn sỏi đá ở cửa hang, chui cả người ra khỏi nham thạch, cảm nhận không khí mới mẻ so với mẹ ruột còn thân thiết hơn: "Giải Ngữ Hoa---!"
Âm thanh giống sói tru vang lên trong đêm khuya ở thâm sơn cùng cốc làm người nghe không khỏi rùng mình, tôi như con chó chết ghé vào hang động: "Họ Trương, tỉnh tỉnh, ca mang ngươi ra ngoài, nhìn ánh trăng kìa, là mặt trăng đó." Nói xong tôi lại ngẩng đầu rống: "Giải Ngữ Hoa cậu ở đâu?!"
Có tiếng sỏi đá vang lên, rốt cuộc Hoa Nhi đã tới, tôi nhìn mặt cậu ấy, làm cho tim chính mình chậm đi nửa nhịp, mặt cậu ấy trắng bệch, đôi mắt mèo lóe sáng như ma trơi, trên người đầy vết thương. Biểu tình đờ đẫn, như vừa phát điên xong.
"Làm sao vậy? Hạt Tử không phải cùng cậu ở bên ngoài tiếp ứng sao? Người khác đâu?"
Ngay khi Tiểu Hoa nghe đến Hạt Tử, xoay người nôn thốc nôn tháo giống như nghe thấy ác thần. Tôi sửng sờ, lẳng lặng chờ cậu ấy nôn xong, co rút quỳ trên mặt đất.
Sơn cốc yên tĩnh, một tôi mình đầy thương tích và ba người tàn tạ khác ngã xuống, lòng tôi rối như ma, nhìn lại Tiểu Hoa rốt cuộc nôn xong, thật sự cảm tạ thần linh.
Hoa Nhi nôn xong, ngây người một lát, không nói lời nào cùng tôi lôi hai người bên trong hang đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mo-but-ky-binh-ta-huyet-ky-lan/476076/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.